Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

Quang Dũng có một con người khác!



Quang Dũng, chàng ca sĩ chỉ hát tình ca trong suốt hơn 15 năm và người ta vẫn thấy anh “chung tình” với dòng nhạc ấy. Những bản tình ca buồn... có phải chính là cuộc sống, con người anh hay ở đâu đó sau những bài hát và sân khấu vẫn còn một con người khác?

Người hát tình ca, tôi vẫn thích gọi anh như thế. Vì anh chỉ hợp với nhạc trữ tình, những bài ca đượm màu của hoài niệm, tình yêu và nỗi nhớ... như chính con người anh bên ngoài thâm trầm, sâu lắng. Dù cuộc đời có vội vã, xô bồ thì Quang Dũng vẫn ở một “góc riêng” nào đó của mình, giữ nó và hiểu giá trị của nó. Tôi từng nghe Diễm xưa khi anh hát ở một giảng đường đại học và đến hôm nay dù anh đã là một nghệ sĩ nổi tiếng thì vẫn bóng dáng ấy, phong cách ấy không có nhiều thay đổi. Hỏi anh rằng có thấy mình “quá cũ” giữa dòng chảy âm nhạc mới đang từng ngày sinh sôi, nảy nở, anh cười nhẹ nhàng: “Mới hay cũ thì đều có giá trị của nó. Cái cũ mà mình thể hiện hay, mang nhiều ý nghĩa thì có gì mà phải thay đổi. Nếu thay đổi, “làm mới” mà không khéo thì người ta sẽ cười”. 
Đúng là anh không có nhiều cái mới trong âm nhạc để người ta khám phá, nhưng anh là một tên tuổi không thể thiếu cho những bản tình ca của Trịnh Công Sơn, Phạm Duy, Ngô Thụy Miên... Đó là những cái cũ đầy giá trị, khó thay thế. Có chăng giọng hát của anh sẽ đời hơn sau những thăng trầm, đổ vỡ và những trải nghiệm của riêng mình. Vẫn thấy điều gì đó day dứt trong anh khi nói về chữ tình trong cuộc sống và cả âm nhạc. “Tôi vốn thế, sống nhiều tình cảm và chân thành quen rồi, vì vậy âm nhạc của mình nó cũng không thể khác hơn ngoài những điều đó”.

Quang Dũng có một con người khác! 1 

Chỉ có thể là những bản tình buồn !
* Trong những năm gần đây ít thấy anh ra sản phẩm âm nhạc mới, dường như có một sự chững lại trong con đường âm nhạc của anh?
Cũng cần có một khoảng thời gian chững lại như thế, hơn 1 năm rưỡi tôi không có sản phẩm âm nhạc. Nhưng đó cũng là cách để thực hiện kế hoạch mới của mình một cách chắc chắn. Trước đây mỗi năm tôi đều ra sản phẩm. Khoảng hơn 10 ngày nữa, tôi sẽ phát hành CD nhạc Phạm Duy, đây là sản phẩm mất quá nhiều thời gian, công sức. Là album đầu tiên tôi hát nhạc Phạm Duy, hợp tác với Đức Trí.  Khi cầm sản phẩm trên tay tôi rất trân trọng bởi nhạc Phạm Duy có quá nhiều tình cảm và tôi đã chờ đợi giây phút hoàn thành sản phẩm này. Khi thu âm, tôi đã thấm hơn trong giọng hát, hiểu biết của mình về nhạc Phạm Duy. Sau những đổ vỡ, mất mát thì vẫn là điều gì đó rất cao thượng vì nó mang lại hy vọng, hiểu được chân lý cuộc sống từ những cuộc tình dù đã xa.
* Có nghĩa là đến độ tuổi này anh mới có đủ độ “chín” về cảm xúc để chuyển tải nhạc Phạm Duy?
Trước đây mình hát và chuyển tải còn non nớt, chưa thật sự thấm cái ca từ quá hay và nhiều ý nghĩa ấy. Còn bây giờ tôi có đủ trải nghiệm, có những cảm xúc rất “đời” để có thể thấu hiểu hơn. Và chắc chắn cách tôi thể hiện cũng sẽ khác.
* Tôi muốn hiểu rõ hơn về “chất đời” ấy?
Tôi nhìn thấy và đã đi qua những hoàn cảnh rất khó khăn, từ bước đầu chập chững rồi va chạm trong cuộc sống làm cho con người, nghị lực trở nên chín chắn hơn. Tôi nghĩ có được điều đó thì mới cảm nhận đủ những gì mà những bài hát của một nhạc sĩ lớn để lại cho đời.

 Quang Dũng có khi cũng nổi loạn
* Giữa một thị trường âm nhạc mà yếu tố mới lạ, trẻ luôn cập nhật nhanh như hiện nay, anh có cảm thấy mình là cái gì đó “đã cũ” không?
Cái nào cũng có giá trị riêng dù là mới hay cũ, điều quan trọng là mình hiểu được ý nghĩa cái việc mình làm, sản phẩm của mình. Tôi thích một cái gì đó mang tính chất nhân văn trong âm nhạc. Chưa chắc những bài mới đã có được điều đó. Dòng nhạc nào, tính chất âm nhạc nào cũng có giá trị riêng và tùy vào cảm nhận của mỗi người nữa. Mình phải làm sao phát huy hết dòng nhạc đó về cách hát, hòa âm, sự cảm nhận... Chứ còn biện minh là mình tiên phong làm cái này, cái kia thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, họ tự nói mà thôi. Làm một sản phẩm âm nhạc thì phải có giá trị lâu dài chứ không phải chỉ xuất hiện một lúc rồi mất đi, không ai nhớ.
* Anh có vẻ không muốn công nhận sự đột phá, những ý tưởng mới trong âm nhạc?
Tôi là người theo dòng nhạc trữ tình đã 15 năm. Mới ở đây là tinh thần của sản phẩm. Giờ mà nói Quang Dũng hát nhạc hip hop thì chắc không có ai nghe hết. Ngày xưa có thể mình hát chậm rãi, giờ mình có thể hát tiết tấu nhanh hơn, tinh thần hát “sáng” hơn, chứ không nặng nề như trước nữa. Nếu giờ bảo tôi đi phá cách những bài tình ca cho mới lạ hơn thì là sai lầm, đi ngược lại tinh thần của bài hát, không thể và chưa chắc gì thành công và khán giả sẽ thích. Nếu nghe Tuấn Ngọc với Riêng một góc trời, chỉ cần anh ấy cất tiếng hát lên là thấy “chết” rồi vì nó quá hay, không thể trộn lẫn...

 Quang Dũng có một con người khác! 2
Ảnh: Huy Khiêm

* Và anh vẫn chỉ hát những bản tình buồn?
Nhạc tình ca của mình 98% là nhạc buồn mà, điều quan trọng là mình có hát hay bản nhạc buồn đó hay không thôi. Mình chinh phục những dòng nhạc của mình là quá đủ rồi, không cần phải chồm bên này bên kia. Nếu khán giả của mình đã nhìn nhận rồi thì cứ thế mà đi.
* Nếu như có sự thay đổi trong âm nhạc của anh thì sẽ là gì?
Làm sao tìm được một ê kíp làm việc để từ lối hòa âm có thể thay đổi cách hát của tôi một chút. Hơn nữa phong cách, trang phục, thần thái cũng có thể tạo ra sự mới mẻ. Nếu tôi không có sự thay đổi thì không sống nổi đến 15 năm nay đâu. Cảm nhận bất chợt về một cái cũ làm cho người ta thích thú cũng là một cái mới đấy chứ. Điều quan trọng là mình làm sao duy trì phong cách đó để khán giả có thể thấy giá trị con đường mình đi. Người VN mình luôn bảo thủ với giá trị, với những cái họ yêu thích. Chị Lê Khanh 30 năm nay vẫn thường xuyên xuất hiện với hình ảnh áo dài nhưng khán giả vẫn thích đấy thôi. Cái mới nhưng nó có đúng với con người, tính cách của mình không, nếu không đúng sẽ mất đi giá trị bao năm mình đã có.
* Anh chỉn chu quá như vậy có thấy mình bảo thủ không đấy?
Nhất thời thì không nói, còn vấn đề mà mình thấm đẫm bao nhiêu năm nay thì chắc chắn tôi sẽ bảo thủ. Những bảo thủ nhất thời thì nó không đúng còn những cái đã được đúc kết từ thời gian thì chắc chắn đúng.
* Anh dường như luôn sống trong hoài niệm thì phải và chữ tình trong anh quá nhiều?
Đúng là hoài niệm luôn có giá trị, ai cũng có hoài niệm... Lớn lên nhớ về tuổi thơ, trưởng thành mình nhớ về thời khó khăn. Một bài hát cũng gợi cho tôi nhớ về điều gì đó. Tôi nghĩ đó là những điều rất giá trị để con người ta sống tốt ở hiện tại và tương lai mà. Tôi là người sống quá tình cảm, chân thành nên nó luôn vận vào cả trong âm nhạc của tôi và nó sẽ ngày càng nhiều theo tuổi đời khi tôi sống sâu sắc, trải nghiệm hơn. Nghe rất già phải không (cười).
* Sống chân thành, tình cảm thì tốt nhưng như thế có bị thiệt thòi? Vì đâu phải ai cũng hiểu mình?
Đừng nghĩ vậy, tôi nghĩ sống như thế sẽ làm tâm hồn mình phong phú hơn. Giàu tình cảm mới quan trọng chứ không phải là tiền bạc, tôi không cần ai cũng hiểu điều đó, miễn là mình thấy nó giá trị. Tôi có những tình bạn đã vài chục năm rồi, rất trân quý. Ai không hiểu thì mình phải chấp nhận thôi.
 
 Tôi là người ít biểu cảm ra bên ngoài cho mọi người thấy. Nhiều khi nó ngầm ở bên trong, nhiều khi “nổi loạn” mà không ai biết
Quang Dũng

Nhiều khi nó ngầm... ở bên trong
Quang Dũng không thích nói nhiều những chuyện riêng tư trên báo chí, nhưng dù anh có “kín cổng cao tường” thế nào thì vẫn bị soi... vì đó là cuộc sống của người trong showbiz. Dù anh tự chọn cho mình sự tách biệt và luôn cân nhắc trước những ồn ào về cuộc sống riêng giờ đã thành quá khứ, thì người ta vẫn muốn “xới” lên khi có dịp. Nhưng anh bảo: “Tôi vẫn chia sẻ thẳng thắn khi có thể, nhưng chưa bao giờ tự tạo cơ hội để trả lời những gì thuộc về riêng tư. Tôi sợ xì căng đan, thấy nó sắp đến là tôi đã muốn chạy xa rồi”.
* Con người anh dường như ít thấy sự sôi nổi thì phải?
Tôi là người ít biểu cảm ra bên ngoài cho mọi người thấy. Nhiều khi nó ngầm ở bên trong, nhiều khi “nổi loạn” mà không ai biết (cười lớn).
* Anh có thể “nổi loạn” ư, điều này nghe hơi lạ... Vậy là Quang Dũng có một con người khác nữa?
Khi nào có dịp “tụ tập” với tôi sẽ biết thôi. Khi có dịp vui chơi với bạn bè, hầu như tôi là người sôi nổi nhất trong đám đấy. Nhảy nhót, hát ca, thậm chí là nhảy lò cò như một đứa con nít.
* Vậy sao anh không đem sự sôi nổi ấy vào hoạt động của showbiz vì nhiều năm nay anh là một “dấu lặng” ở các cuộc vui trong giới?
Thật ra tôi có nhiều hợp đồng ràng buộc nên thời gian qua đã từ chối nhiều lời mời tham gia chương trình, game show. Sắp tới sẽ trở lại tích cực hơn. Hơn nữa showbiz Việt năm qua có quá nhiều biến đổi, những chương trình mang tính thương mại nhiều hơn, nói chung là hỗn độn... Những chiêu PR sản phẩm, hình ảnh giờ không như ngày xưa, toàn là xì căng đan khiến tôi chán... Tôi đang dạy dỗ con trai và những người cháu của mình, chúng xem tôi như thần tượng, như cha, hằng ngày tôi phải uốn nắn chúng. Nếu mình không khéo thì sẽ không hay vì tôi đâu chỉ sống cho riêng mình.
* Như thế hẳn là anh nghiêm khắc lắm nhỉ?
Tôi rất nghiêm khắc nên không thể tạo ra điều tiếng, sự ồn ào nào. Thấy thấp thoáng “bóng dáng” của xì căng đan là tôi đã chạy xa rồi. Tôi muốn mình là người nghệ sĩ chân chính. Làm sao đến vài chục năm nữa, người ta vẫn nhắc đến tôi với một giá trị nào đó, điều đó mới thật sự có ý nghĩa với những người sống chết với nghề. Tôi sẽ gìn giữ mãi điều đó.
* Dù đời tư anh luôn “kín cổng cao tường” nhưng một số ồn ào liên quan đến cuộc sống riêng vẫn mặc nhiên đến, anh có cảm thấy khó chịu?
Khán giả luôn quan tâm đến cuộc sống của người nghệ sĩ. Và báo chí bây giờ cũng luôn muốn người ta tò mò... Khó chịu ở đây là sự soi mói quá nhiều, đâm ra mất đi cái đẹp của hai chữ nghệ sĩ, quan tâm ở mức độ nào đó thôi thì được. Hình ảnh nghệ sĩ mà mất đi thì khi mình đứng trên sân khấu, cái biểu cảm của mình luôn ở trong ngờ vực, nên làm sao phải chừng mực thôi.
* Nhưng nếu anh cứ né tránh thì cũng đâu có dễ với truyền thông, mà im lặng đôi khi khiến người ta càng tò mò?
Mình phải luôn luôn cố gắng cân nhắc có thể, mỗi người có cách riêng thôi. Tôi không bao giờ tránh né đâu, có cơ hội tôi vẫn chia sẻ thẳng thắn vì mình sống cho bản thân nữa mà. Nhưng tôi không bao giờ tự nhiên lên tiếng... thế thì nó vô duyên lắm.
* Mối quan hệ giữa anh với “người cũ” bây giờ thế nào? Vì có vài thông tin gần đây hơi căng thẳng nên người ta tò mò?
Jennifer Phạm đã lập gia đình, hai cuộc sống khác nhau rồi nên tốt nhất là luôn tạo niềm vui cho nhau. Cô ấy đang sống tốt và yên bình thì tôi cũng rất vui. Hai người cũng từng là vợ chồng thì người nào có niềm vui viên mãn chắc chắn người kia cũng sẽ chia sẻ, vui lây. Có nhiều người thắc mắc là tôi có cảm thấy buồn và khó chịu không khi con trai về sống với bố dượng. Nói tôi không buồn thì không đúng. Nhưng hiện tại cháu đang sống cùng ông bà ngoại ở Mỹ, có nề nếp, học hành bên đó rồi, chắc cháu không sống ở VN. Có nhiều thông tin không chính xác khiến tôi cảm thấy rất buồn.
* Ngày đám cưới Jennifer Phạm, nhiều người thấy trên trang Facebook của anh có những dòng status buồn... Dường như vẫn là cái gì đó khắc khoải?
Facebook đó không phải của tôi, tôi muốn đính chính điều đó. Là một trang Facebook ảo nào đó.
* Anh có tiếc nuối khoảng thời gian từng có của một cặp đôi từng được xem là hoàn hảo của showbiz Việt?
Tôi không muốn nhắc đến nữa vì hiện tại tôi và cô ấy đang có những niềm vui riêng, tiến triển tốt thì tôi không muốn nói thêm gì nữa. Con trai tôi đang sống tốt với ông bà ngoại ở bên đó nên tôi và mẹ cháu rất yên tâm. Điều mà tôi nghĩ quan trọng hơn cả là tôi và cô ấy phải cố gắng hết sức để dành thời gian cho cháu. Đó là niềm vui và hạnh phúc của tôi trong cuộc sống sau âm nhạc.
* Năm nay anh ăn tết ở đâu?
Tôi ăn tết ở VN. Nghệ sĩ mà, chạy show liên tục, cuối năm tất bật lắm.
* Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện. Chúc anh hạnh phúc trong năm mới!
Thu Thủy
(thực hiện)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét